Tháng mười trở mình thức dậy trong cái lạnh sẽ sàng lùa trên tán lá, ngọn cây. những cơn gió nô đùa tinh nghịch cuốn tung từng đám lá vàng vừa rơi trên góc phố ngập ngừng rồi tung ra bay xào xạc giữa cái lạnh đầu đông.
Đông về cảnh vật dường như cũng đã thay đổi theo thời gian đây gốc phượng già trơ mình hứng phong ba chỉ còn lưa thưa vài tán lá, bên kia cành bằng lăng cũng im lìm trân mình trong giá lạnh. Phảng phất đâu đây mùi ngô nướng thơm nồng quyện trong làn gió, cái đặc trưng trong mùa đông có lẽ là bông ngô nướng nóng hổi của chị bán hàng đầu phố.
Một người đã từng nói với tôi rằng "có đi xa mới thấy nhớ mùa đông da diết, nhớ từng cơn mưa phùn cuối đông, nhớ cái lạnh căm căm ấy để rồi xuýt xoa ngẩn ngơ trước ánh hồng làn môi con gái. Để rồi thèm cảm giác của cái lạnh ngấm vào cơ thể trước cái nắng se sắt của Sài Gòn.
Hôm nay chiều trên phố giữa cái tiết trời mùa đông, mình tôi lang thang tìm chút ấm áp thủa nào còn sót lại đâu đây giữa bộn bề cuộc sống, chạnh lòng nhớ bạn, bạn ơi!
Mùa đông năm trước, cứ mỗi độ đông về cùng cơn gió heo may chúng mình lại cùng nhau dạo phố, cùng nhau chia nửa bông ngô nướng cuối cùng còn sót lại để rồi cùng cười nhau khi mặt đứa nào cũng dính đầy lọ lem than bếp.
Cuộc sống đời thường đã chia cách chúng mình hai nơi xa thăm thẳm. Giờ này ở bên kia trái đất bạn còn nhớ mùa đông quê nhà không? Còn nhớ những cơn mưa phùn cuối đông dầm dề như nước mắt người yêu mỗi ngày để rồi nhăn mặt gắt mình "mưa gì mà nhìu thế? Mày thích mưa vì điều gì ko biết ... "
Một ngày nào đó vì cuộc sống mình cũng phải xa nơi này, xa mùa đông yêu thương mang đầy kỷ niệm ở nơi đây! Liệu mình có thể khóc được không? Có thể gom nỗi nhớ mùa đông như bạn gửi theo cơn gió mỗi chiều? hay khóc thầm mỗi hoàng hôn.
Bạn còn nhớ không? một chiều mưa mùa đông hai đứa phóng xe ào ào ghé một quán kem ăn thi trước ánh mắt ngạc nhiên của mọi người. Nhớ lời hẹn ngày về giữa mùa dông mình lại phân thắng bại một chầu kem bạn nhé! nhớ về thăm lại mùa dông, thăm con phố với hàng xà cừ trút lá giữa độ heo may
Nơi xa đó giờ này cuộc sống xô đẩy theo dòng đời, có một lúc nào đó nhớ về những kỷ niệm ngày xưa. Bạn hãy nhắm mắt lại nghe tiếng thì thầm trong cơn gió, mình gửi mùa đông yêu thương đến bên bạn mỗi ngày, mỗi lúc bạn buồn vui, mình là gió, gió mãi mãi gần bên bạn như ngày nào ta bên nhau.
Lại một mùa đông bên đời lặng lẽ trôi.
Nguồn: 4rum trường